"Mẹ tôi chưa bao giờ sai!"
Chị Tâm An thân mến! Em là con gái miền Trung, đã kết hôn gần 3 năm. Khi học năm thứ 2 đại học, em tình cờ quen chồng và quyết định lấy anh, dù phải xa quê và trái ý ba mẹ. Sau cưới, em phát hiện chồng ham chơi, có tính cờ bạc và công việc không ổn định. Anh thường đi chơi khuya, không đi làm được, chỉ làm vài ngày mỗi tháng. Em đã viết đơn li dị sau một tháng cưới, nhưng vì lo ba mẹ buồn và anh hứa sửa đổi nên em đã nghĩ lại. Tuy nhiên, em không thể bình yên khi chồng từng bạo hành em. Giờ đây, chúng em đã có một cháu trai 16 tháng.
Bản tính của chồng em khó thay đổi, dù anh đã giảm mức độ chơi bời nhưng vẫn bảo thủ, gia trưởng và nóng nảy, khiến em thất vọng. Cãi nhau nhiều lần chỉ vì anh lo chơi bời, không quan tâm gia đình, trong khi em phải làm việc cả ngày. Khi con ra đời, mâu thuẫn càng gia tăng do việc chăm sóc và sức khỏe của con. Anh thường to tiếng, dọa giết em, làm em xấu hổ trước đồng nghiệp. Một lần, anh còn xé quần áo của em chỉ vì cho rằng em mua sắm quá nhiều. Tình cảm em dành cho anh ngày càng phai nhạt. Em cũng buồn vì mẹ chồng thường góp ý về tính cách của em mỗi khi vợ chồng cãi nhau, khiến em cảm thấy không được thông cảm. Em đã chịu đựng rất nhiều tổn thương từ những hành động của chồng.
Em giải thích cho mẹ chồng về việc con ốm, nhưng mẹ lại cho rằng em không dám đưa cháu đi khám. Khi con em bị ốm, em định đưa về Huế khám nhưng chưa kịp vì còn uống thuốc. Sáng sớm, mẹ chồng đã càm ràm về tiền bạc. Em rất giận vì mẹ ở gần mà không hiểu. Vài hôm trước, mẹ chồng vào phòng nói rằng em sống tính toán, không hỏi thăm mẹ. Em cố gắng giải thích nhưng mẹ không lắng nghe và cho rằng em không có trách nhiệm khi không trả lời điện thoại.
Em nhờ chồng giải thích hiểu lầm với mẹ chồng, nhưng anh lại nói: “Mẹ sống với tôi mấy chục năm, bà chưa bao giờ sai.” Điều này khiến em cảm thấy tội lỗi và rất buồn. Chồng không chăm sóc vợ con, còn mẹ chồng không hiểu em. Em muốn ra ngoài sống nhưng con hay ốm, lại không có ai giúp đỡ. Ở lại thì khổ tâm, mà đi thì sợ ba mẹ ở quê buồn. Em lo không thể nuôi con nếu bỏ đi. Mong nhận được lời khuyên từ chị.
Chị Tâm An trả lời: Chào em! Em thật mạnh mẽ khi đối mặt với hoàn cảnh khó khăn. Việc em viết thư chứng tỏ em muốn giải quyết vấn đề trong hôn nhân và mối quan hệ với mẹ chồng. Chúng ta hãy bắt đầu nói về gia đình em nhé.
Sau 3 năm chung sống với chồng, em có cảm thấy kiệt sức không? Điều gì giữ em lại bên anh ấy? Có phải em đang cam chịu, chờ đợi sự thay đổi từ chồng vì lo cho con thiếu tình cảm cha, hay vì sợ không thể nuôi con một mình nơi đất khách? Em yêu chồng, cố gắng làm việc và chịu đựng để gia đình hạnh phúc hơn, nhưng liệu điều đó có thể xảy ra khi anh ấy luôn làm tổn thương em mà không có ý định thay đổi? Mẹ chồng cũng biết chồng em như thế nhưng vẫn bênh vực anh ấy, đổ lỗi cho em. Em hãy mạnh mẽ lên, đối diện với chồng và phá vỡ sự im lặng bấy lâu nay. Chồng em có dấu hiệu bạo hành, nhưng mẹ chồng coi đó là bình thường.
Định kiến của bà khiến chồng em không nhận ra sai lầm của mình, và mối quan hệ giữa mẹ chồng và em phụ thuộc nhiều vào sự hỗ trợ từ chồng, mà trong trường hợp của em lại không có.



Source: https://afamily.vn/chua-bao-gio-me-toi-noi-sai-20131104032719639.chn